Những câu chuyện xoay quanh hành trình tu tập của Thầy Thích Minh Tuệ luôn là tâm điểm thu hút sự quan tâm đặc biệt từ cộng đồng. Giữa vô vàn chia sẻ và trải nghiệm, câu chuyện được kể lại bởi anh Tuấn Nga – một người trực tiếp chứng kiến – về một bé gái chậm nói bất ngờ cất tiếng gọi mẹ và niệm Phật khi được ở gần Thầy đã chạm đến trái tim của rất nhiều người. Đây không phải là một tường thuật nhằm mục đích thần thánh hóa hay thổi phồng sự việc, mà là một góc nhìn chân thực về sức mạnh của niềm tin, sự an lạc và những điều kỳ diệu có thể xuất phát từ chính tâm hồn con người.
Anh Tuấn Nga đã chia sẻ khoảnh khắc đáng nhớ này, nhấn mạnh rằng đó là một trải nghiệm sâu sắc, vượt ra ngoài những lý giải thông thường, minh chứng cho năng lượng tích cực và sự bình yên mà Thầy Minh Tuệ lan tỏa. Câu chuyện không chỉ khiến người mẹ của bé gái bật khóc vì xúc động mà còn để lại ấn tượng khó quên trong lòng những người chứng kiến.
Vào một buổi trưa tại khu vực biên giới, nơi Thầy Minh Tuệ đang dừng chân nghỉ ngơi, dòng người tề tựu đến đảnh lễ Thầy rất đông đảo. Không khí vừa trang nghiêm, vừa ấm áp bao trùm. Anh Tuấn Nga có mặt tại đó, hỗ trợ mọi người giữ trật tự và tạo điều kiện cho Phật tử được bày tỏ lòng thành kính.
Trong đám đông ấy, một người mẹ dẫn theo cô con gái nhỏ, gương mặt hiện rõ nét lo lắng và hy vọng. Chị tiến đến gần anh Tuấn Nga và bày tỏ mong muốn giản dị nhưng chất chứa tình thương vô bờ: “Anh ơi, con tôi chậm nói, tôi chỉ mong anh bế cháu vào gần thầy để cháu được nhìn thấy thầy, đảnh lễ thầy”. Hiểu được nỗi lòng của người mẹ, anh Tuấn Nga không ngần ngại nhận lời, trấn an chị và bế cô bé vào khu vực gần Thầy.
Khi bế cô bé quay ra, anh Tuấn Nga nhẹ nhàng hướng dẫn: “Con hãy niệm A Di Đà Phật nhé”. Điều bất ngờ và xúc động đã xảy ra ngay sau đó. Cô bé, người vốn được biết đến là chậm nói, đã cất tiếng niệm “A Di Đà Phật” một cách rõ ràng, dõng dạc. Chưa dừng lại, em tiếp tục gọi “Mẹ” bằng giọng nói trong trẻo. Tiếng gọi thiêng liêng ấy như xé tan sự tĩnh lặng, khiến người mẹ vỡ òa trong nước mắt. Anh Tuấn Nga mô tả khoảnh khắc đó “như bừng sáng cả khoảng không”. Người mẹ ôm chặt lấy con, thốt lên những lời cảm ơn trong nghẹn ngào, niềm vui và sự biết ơn ngập tràn trong ánh mắt chị.
Đối với anh Tuấn Nga, trải nghiệm này là một minh chứng sống động cho sức mạnh nội tại và sự an lạc mà Thầy Minh Tuệ mang lại cho những người hữu duyên. Anh kể thêm về trải nghiệm cá nhân khi cơn đau chân ở Gia Lai của anh thuyên giảm sau khi về đến nơi gặp Thầy, như một biểu hiện khác của sự “chiêu cảm” từ tâm. Anh khẳng định đây là cảm nhận từ tâm chứ không phải mê tín hay dự đoán. Nhiều người khác cũng chia sẻ về những thay đổi tích cực trong tâm hồn, thậm chí cả sức khỏe, khi được gặp Thầy. Sư Bửu Khánh cũng từng nhắc đến việc sức khỏe cải thiện rõ rệt sau khi gặp Thầy.
Tuy nhiên, điểm mấu chốt mà anh Tuấn Nga và nhiều người khác, bao gồm chính Thầy Minh Tuệ, luôn nhấn mạnh là không được thần thánh hóa. Thầy Minh Tuệ từng nói: “Đừng bao giờ đưa thầy lên cột điện”. Thầy chỉ mong muốn được nhìn nhận như một công dân Việt Nam đang thực hành hạnh tu học theo lời Phật dạy, lan tỏa sự an lạc một cách giản dị. Những cảm nhận tích cực, sự thuyên giảm bệnh tật hay những khoảnh khắc “kỳ diệu” như câu chuyện bé gái cất tiếng đều xuất phát từ tâm của chính người trải nghiệm.
Anh Tuấn Nga cũng thẳng thắn đề cập đến những ý kiến trái chiều, ví dụ như nhận xét tiêu cực từ một người tên Tiến Thăng Long TV về cách ăn mặc của Thầy. Anh Tuấn Nga khẳng định rằng những lời nói như vậy phản ánh tâm của người nói chứ không phải bản chất của Thầy Minh Tuệ. Anh sẵn sàng chịu trách nhiệm với những gì mình chia sẻ và kêu gọi mọi người nhìn nhận sự việc một cách khách quan, đúng với sự thật.
Câu chuyện về bé gái chậm nói và những chia sẻ của anh Tuấn Nga vượt lên trên một tường thuật đơn thuần. Nó mang ý nghĩa sâu sắc về sức mạnh tiềm tàng của niềm tin, lòng từ bi và sự an lạc. Khoảnh khắc bé gái cất tiếng không phải là một phép màu siêu nhiên theo nghĩa thông thường, mà là một biểu hiện của sự kết nối sâu sắc giữa niềm tin của người mẹ, sự bình yên của môi trường xung quanh Thầy và có thể là sự “mở lòng” từ chính tâm hồn trong sáng của em bé.
Câu chuyện này là lời nhắc nhở về giá trị của sự chân thật, giản dị và lòng từ bi trong cuộc sống hiện đại đầy biến động. Nó mời gọi chúng ta nhìn sâu vào bên trong, tìm kiếm sự an lạc từ chính tâm hồn mình, thay vì chạy theo những điều xa vời. Như lời anh Tuấn Nga đúc kết: hãy cảm nhận bằng tâm, bởi tâm mình cảm thế nào, mình sẽ thấy điều đó.
Bạn nghĩ sao về mối liên hệ giữa niềm tin, tâm hồn và những trải nghiệm “kỳ diệu” trong cuộc sống?
Nguồn tham khảo: Chia sẻ từ Anh Tuấn Nga, người chứng kiến trực tiếp câu chuyện.