• Sample Page
Tin tức nóng hổi
No Result
View All Result
No Result
View All Result
Tin tức nóng hổi
No Result
View All Result

Lùm xùm chấn động: Ảnh cáo buộc Phúc Giác, nữ Phật tử vào khách sạn, hé lộ vấn đề ‘đoàn’ Sư Minh Tuệ

admin by admin
May 27, 2025
in Minh Tuệ
0
Lùm xùm chấn động: Ảnh cáo buộc Phúc Giác, nữ Phật tử vào khách sạn, hé lộ vấn đề 'đoàn' Sư Minh Tuệ

Lùm xùm chấn động: Ảnh cáo buộc Phúc Giác, nữ Phật tử vào khách sạn, hé lộ vấn đề 'đoàn' Sư Minh Tuệ

Thông tin kèm hình ảnh được cho là ghi lại cảnh ông Phúc Giác và một người nữ được gọi bằng biệt danh “Thích ăn chuối” hay “Thích ăn mặn” cùng nhau vào khách sạn đang lan truyền nhanh chóng trên mạng xã hội, gây xôn xao dư luận. Những hình ảnh này, dù chưa được xác thực về thời gian và địa điểm cụ thể, đã làm dấy lên nhiều đồn đoán và bình luận trái chiều, đặc biệt là trong bối cảnh ông Phúc Giác được biết đến với mối liên hệ mật thiết với “đoàn” khất thực của Sư Minh Tuệ và ông Phước Nghiêm. Sự việc này được một số nguồn tin cho rằng đã làm bộc lộ thêm những góc khuất phức tạp xung quanh câu chuyện “tu hành” của nhóm này, vốn đã vướng phải không ít lùm xùm trong thời gian qua.

Theo nội dung được chia sẻ rộng rãi, hình ảnh lan truyền cho thấy một người đàn ông được nhận dạng là ông Phúc Giác đang “ôm” hoặc “bồng” một người nữ vào một địa điểm được cho là khách sạn. Danh tính người nữ này được đồn đoán là một nữ Phật tử thường xuyên xuất hiện và lên tiếng bảo vệ cho “đoàn” ông Minh Tuệ, và được gọi bằng các biệt danh như “Thích ăn chuối”. Bài viết gốc đặt ra câu hỏi về phản ứng của gia đình ông Phúc Giác, đặc biệt là vợ ông, khi những hình ảnh này xuất hiện trong bối cảnh ông được cho là đang đi theo con đường tu hành. Sự việc này được cho là “biến căng” và “quá căng”, làm lung lay niềm tin của một bộ phận công chúng vào sự trong sạch của những người liên quan.

Thông tin lan truyền còn đưa ra cáo buộc về mối liên hệ sâu sắc giữa ông Phúc Giác và ông Phước Nghiêm, người được cho là có vai trò chủ chốt trong việc tổ chức và vận hành “đoàn” đi Ấn Độ. Bài viết gốc nhận định rằng ông Phúc Giác đã “ra sức binh vật Phước Nghiêm dữ lắm”, và điều này được giải thích bằng việc ông Phúc Giác được ông Phước Nghiêm hỗ trợ nhiều mặt. Các cáo buộc bao gồm việc ông Phước Nghiêm “mở cửa ra cho Phúc Giác đi” lén lút, tài trợ tiền bạc, và thậm chí là “sẵn sàng chi trả” những khoản nợ của ông Phúc Giác tại quê nhà. Mục đích của sự hỗ trợ này, theo quan điểm được trình bày, là để “kéo Phúc Giác về làm đồng bọn với lại Phước Nghiêm”. Sự liên kết này được cho là đã củng cố mối quan hệ khiến ông Phúc Giác phải bảo vệ ông Phước Nghiêm “đến hơi thở cuối cùng” trong các lùm xùm liên quan đến “đoàn” Sư Minh Tuệ.

Mở rộng phạm vi câu chuyện, bài viết gốc chuyển hướng phân tích về hoạt động của “đoàn” tại Ấn Độ. Quan điểm được đưa ra rất gay gắt, cho rằng “đoàn” này không chỉ đơn thuần là tu tập mà là “biểu diễn”, không chỉ được biết đến trong nước mà cả quốc tế cũng đang “nhìn”. Câu chuyện về ông Minh Tuệ được nhận định là đã vượt khỏi phạm vi tôn giáo thông thường mà trở thành “một hiện tượng xã hội cần được mổ xẻ như mổ ung nhọt”. Nguồn tin khẳng định rằng sự hiện diện của “đoàn” ở Ấn Độ không phải để “tu” mà là để “làm lại một sân khấu mới”, nơi “tiếp tục diễn tiếp những màn tu giả PR trá hình và kêu gọi lòng tin như một chiến dịch tiếp thị tôn giáo”. Ông Phước Nghiêm được mô tả là “vị hộ pháp đại tài”, người “nghiện quyền lực, nghiện vai trò chỉ đạo, nghiện dựng kịch bản hơn cả nghiện tu”. Câu hỏi được đặt ra là làm thế nào một nhóm người vừa dính lùm xùm khắp các mặt báo lại có thể “đường hoàng xuất hiện ở nước ngoài”, tu hành như chưa hề có chuyện gì xảy ra, liệu có phải nhờ “đạo hạnh” hay nhờ “các mối quan hệ hộ pháp vận động từ sau hậu trường”. Sư Minh Tuệ, người được cho là không còn lên tiếng hay xuất hiện, bị cáo buộc vẫn bị “lôi kéo” để “hợp thức hóa những trò diễn ngày càng dày đặc”.

Nguồn tin cảnh báo rằng câu chuyện này có thể không chỉ dừng lại ở phạm vi Phật tử Việt Nam mà có thể trở thành “một hồ sơ được các tổ chức quốc tế soi đến tận chân tơ kẻ tóc”. Lý do là khi “tôn giáo bị lợi dụng làm sân khấu, khi áo tu trở thành đạo cụ và lòng tin của đại chúng bị thao túng”, thì đó không còn là vấn đề đức tin mà là “một vụ án lừa đảo tinh thần quy mô lớn”. Ông Minh Tuệ được cho là “gia” (nạn nhân), còn ông Phước Nghiêm là “đạo diễn”, người đang “tận hưởng ánh đèn sân khấu và tiền cúng dường hơn bao giờ hết”.

Vấn đề thuê đất tại Ấn Độ được bài viết gốc làm rõ, thông tin rằng mảnh đất mà “đoàn” đang “đóng đô” là đất thuê từ một bệnh viện, thậm chí có đồn đoán là “sát bên nhà xác”, điều mà người chia sẻ cảm thấy “lạnh sống lưng”. Tuy nhiên, bài viết nhấn mạnh rằng vấn đề không nằm ở vị trí đất mà là “những toan tính đang gài trong từng tấc đất đó”. Giới chủ đất, những người được mô tả là “có đầu óc làm ăn, có máu kinh doanh, có chút tiền và khá thính nhạy với cơ hội”, được cho là đã “đánh hơi được rằng cái gọi là tăng đoàn của ông Minh Tuệ có thể là một công cụ sinh lời”. Dưới con mắt của họ, cái gọi là “tu hành” hiện nay là “một sản phẩm du lịch tâm linh chưa được khai thác đúng mức”, và họ nhắm đến không phải vì “kính ngưỡng” mà vì “kỳ vọng lợi nhuận”.

Tuy nhiên, thực tế tại Ấn Độ lại không như mong đợi. Đạo Phật không phải là tôn giáo chủ lực, người dân địa phương không “sùng bái, không lễ lạy, không coi đó là ánh sáng cứu độ” như một bộ phận người Việt. Do đó, khi thấy “mấy ông Việt Nam khoác áo nâu đến thuê đất, thắp nhang, dựng lều rồi đi rêu rao tu tập đầu đà”, dân bản xứ chỉ nhìn họ như “một đám người lạ đang hành hương mù mờ, không hơn không kém”. Thậm chí, có nơi họ còn bị “coi thường”, xem đó là “múa may trước ống kính livestream chứ chẳng có gì là tôn nghiêm”. Trong khi chủ đất thực dụng và dân địa phương lạnh nhạt, “người đổ tiền cúng dường thì vẫn mù quáng tin rằng đang gieo duyên”. Tình trạng này được mô tả là “cả một mô hình buông thần bán thánh đang rệu rã”. Bài viết khẳng định rằng nếu không có ông Phước Nghiêm “đứng sau vàng dựng và đổ dầu vào ngọn lửa truyền thông”, “đoàn” này khó lòng “sống sót” ở một nơi mà Đạo Phật chỉ là “chuyện bên lề như Ấn Độ”, bởi “có tiền mới sống lại được trên đất nước này”.

Đỉnh điểm của câu chuyện thuê đất là “cú sốc tăng giá thuê đất lên gấp tám lần”. Bài viết gốc thuật lại việc chủ đất ban đầu có thể nghĩ “đoàn” tu hành thật nên cho thuê “giá gốc”, nhưng sau khi “phát hiện là họ chỉ là thuê chỗ này để làm một cái phim trường”, diễn đủ thứ trò, chủ đất “quá ngán ngẩm” và muốn đuổi đi. Thay vì đuổi thẳng, họ “tăng giá lên ở được thì ở không được thì biến”. Mức tăng giá được đưa ra làm ví dụ là từ 10 triệu lên 80 triệu một tháng. Đây không chỉ là “cú điều chỉnh” mà là “cú tác thẳng vào niềm tin có tiền là thao túng được tất cả của Phước Nghiêm”. Chủ đất được cho là đã nhận ra “cả một quần máy đang cày tiền từ niềm tin Phật tử đang vận hành như doanh nghiệp trá hình dưới lớp áo đầu đà”, và quyết định “chia phần”, thậm chí “đè giá” như “giới tài phiệt làm ăn tận dụng triệt để khi con mồi đang say sưa múa diễn giữa đất khách”. Động thái này của chủ đất được xem là “giúp mọi người” (Phật tử) nhận ra bản chất không tu hành của “đoàn”, để họ “đừng mất tiền và mất thời gian vào cái đoàn của ông Tệ nữa”. Đây là “một cú đâm lén khiến Phước Nghiêm không kịp trở tay”, vì ông ta chỉ quen “bày kịch bản dắt mũi đám tín đồ nhẹ dạ” mà không lường trước tình huống bị chính chủ đất phản đòn.

Kế hoạch “dựng đạo tràng, lưu trú lâu dài, làm truyền thông cảm động, xưng danh gieo duyên khất thực” được cho là có nguy cơ “đổ sập chỉ vì một bài toán tiền bạc”. Ông Phước Nghiêm đang đối mặt với bế tắc: nếu trả giá cao thì “thừa nhận mình đang vận hành mô hình kinh doanh tâm linh quy mô lớn”, còn nếu bỏ đi thì “đám đông sẽ hỏi ơ kìa, gieo duyên gì mà rốt chạy khi giá đất tăng?”. Dù chọn đường nào, ông Phước Nghiêm cũng bị cho là sẽ “lộ bài”, bởi “một vở diễn mà hậu trường quá dơ thì sớm muộn gì sân khấu cũng sập”. Cái gọi là “phước báo khi theo đoàn” được mỉa mai là không còn là “công đức cao siêu” mà là “công thức: Ai chi nhiều hơn thì trụ được lâu hơn”. Vấn đề không phải là tu mà là “tiền thuê đất, chi phí PR và độ chịu chơi của người bày kịch”. Nguồn tin kêu gọi mọi người “tỉnh táo”, đặt câu hỏi về bản chất của “cái đạo” phải trả 80 triệu mỗi tháng tiền mặt bằng để “giữ hình ảnh thanh tịnh”, và liệu “cái đạo đó đang dẫn ai về đâu? Hay là chỉ đang dẫn tiền về túi ai đó?”.

Tình hình hiện tại của “đoàn” được mô tả là “éo le nhất chính là ở đoạn giá thuê đất tăng gấp tám lần”, với tương lai “chẳng ai dám bảo đảm nó sẽ dừng ở con số đó”. Cú sốc này được cho là “quất thẳng mặc vào cái ảo tưởng kiểm soát của Phước Nghiêm”, trong khi “nội bộ thì lục đục còn Phật tử thì quay lưng ào ào”. Sự mất niềm tin được lý giải là do “người bên trong tố nhau tá lả, người ngoài thì tỉnh dần sau những giấc mơ gieo duyên đầy nước mắt nhưng rút cạn cả ví tiền”. Uy tín của ông Phước Nghiêm “không còn là một thương hiệu tâm linh như xưa mà là một thương hiệu đang bị sụt giảm chỉ số từng ngày”, thể hiện qua việc “đăng ký YouTube sụt dốc, lượt cúng dường cạn kiệt, đệ tử ly tán, nội bộ lôi nhau lên livestream như chợ vỡ”. Khi niềm tin không còn, dù “bao nhiêu triệu đô cũng hóa thành cát bụi”. Câu hỏi lớn đặt ra là “tiền đâu mà trả?” cho chi phí vận hành khổng lồ (thuê đất, bảo vệ, truyền thông, dựng sân khấu, thuê người quay), trong khi “nguồn tiền thì giờ chẳng khác gì suối cạn mùa khô”. Nếu không thuê nữa thì đi đâu, vì “không phải muốn đi là đi”, và “giờ có chùa nào dám lãnh cái đoàn này đâu?”, bởi “chùa thì người ta tu thiệt, còn cái đoàn này xin lỗi đi kiểu du lịch đầu đà, xong lúc cần thì trốn chụp hình, gửi ảnh lén cho tín đồ để dựng sóng truyền thông”. Thậm chí, việc vào Bồ Đề Đạo Tràng cũng bị cho là “lén lút như trộm”, và “trộm ở đây không phải trộm tiền mà là trộm lòng tin qua từng khung ảnh”.

Câu chuyện về những lùm xùm xung quanh các nhân vật và “đoàn” liên quan đến Sư Minh Tuệ vẫn đang tiếp diễn với nhiều thông tin và cáo buộc gây sốc. Sự thật được cho là sẽ tiếp tục được “vạch trần” trong thời gian tới.

Câu hỏi suy ngẫm: Trước những thông tin và cáo buộc phức tạp liên quan đến các hiện tượng tôn giáo và hoạt động của các cá nhân, tập thể dưới danh nghĩa tu hành, làm thế nào để công chúng có thể phân biệt đâu là đức tin chân chính và đâu là những hình thức lợi dụng, kinh doanh trá hình?

Previous Post

Giá Tiêu Hôm Nay Tăng Nhẹ: Thị Trường Nông Sản Biến Động?

Next Post

Phước Nghiêm Trục Lợi Đoàn Bộ Hành Sư Minh Tuệ: Bị Đuổi Vẫn Bám Dai?

Next Post
Phước Nghiêm Trục Lợi Đoàn Bộ Hành Sư Minh Tuệ: Bị Đuổi Vẫn Bám Dai?

Phước Nghiêm Trục Lợi Đoàn Bộ Hành Sư Minh Tuệ: Bị Đuổi Vẫn Bám Dai?

Leave a Reply Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Recent Posts

  • Rescue poor little deer in the traffic and giving her motherly care
  • How to turn 1 rescue into 6 cats 101 and now Five kittens
  • 🔴 Đầu Bếp “Mất Tích”, Cơm Khó Kiếm – Minh Tuệ Và 7 Màu Sắp Bị Lãng Quên?
  • Nóng | Khứa Tóc Dài Lên Thớt | Chiếu Đức Khai Vụ 15 Tỏi | Cả Đoàn Sư Minh Tuệ Bao Che
  • Tin Nóng.. Sư Minh Tuệ Có Biến Căng.. ÁM Sat Trong Đêm.. Bửu Khánh Toang Rồi.. Bị Xử Lí..

Recent Comments

No comments to show.

Archives

  • September 2025
  • August 2025
  • July 2025
  • June 2025
  • May 2025

Categories

  • Minh Tuệ
  • TIN TỨC
  • Uncategorized

© 2025 JNews - Premium WordPress news & magazine theme by Jegtheme.

No Result
View All Result

© 2025 JNews - Premium WordPress news & magazine theme by Jegtheme.